Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Văn tế nhạc phụ

VĂN TẾ NHẠC PHỤ

Công cha như trời như biễn,
Nghĩa mẹ như núi như sông.
Trời biễn rộng mênh mông,
Núi sông cao dài thăm thẳm.
Ơn sâu nghĩa nặng,
Mà chúng con xao lãng đáp đền !
                                                     


Nhớ ngày nào mẹ mới qui tiên,
Chưa ráo lệ, nay cha về Tây trúc.
Một nén hương tàn, tiếc thương than khóc,
Ôi làm sao báo hiếu được bây giờ !

Nhớ cha xưa !
Nhớ những chuyện xưa,
Sống làm dân dưới ba tầng áp bức.
Nuôi chúng con, mẹ cha cật lực.
Ăn trước trả sau, cùng cực cơ hàn!
Cơm nhịn cho con, con vẫn thiếu ăn,
Áo nhường cho con, con nào đủ ấm,
Suốt quanh năm, hai sương một nắng,
Chịu biết bao cay đắng mùi đời,
Cảnh đói nghèo, không một phút thảnh thơi,
Ôi lắm lúc không nơi xoay xỡ.
Tháng giêng vay, tháng năm cày trừ nợ,
Tháng mười hai cấy, tháng tám bán công non,
Nợ nhà giàu, lãi mẹ đẻ lãi con,
Kiếp làm thuê, không cất đầu lên nổi.

Cách mạng mùa thu, cuộc đời thay đổi,
Mơ ấm no, như mơ ước hội mây rồng,
Bước đường đời tưởng nhẹ thong dong.

Thì Tây đến, thổi bùng cơn lữa loạn,
Mỹ thay Tây đất trời thêm u ám,
Tàu chiến xe tăng bom đạn ngút trời!
Đất bằng nổi sóng, sông nước sục sôi,
Lòng mang nặng tình quê đi viễn xứ.

Bèo dạt hoa trôi, mây sầu án ngữ,
Đà nẵng, Quán ngang, Lộc tụ bước chân buồn,
Sài gòn, Mai xá bao ngã nhớ thương,
Thời binh lữa, vô thường ly biệt.

Hòa bình rồi!
Cá tìm về sông Việt,
Chim trở lại non tiên.
Đã mười mấy năm liền gia đình chưa đoàn tụ,
Mẹ ngàn thu đã yên giấc ngũ,
Cha mãn phần sắp sửa ra đi,
Trước linh sàng tử biệt sinh ly,
Ôi chúng con biết lấy gì báo đáp.

Một nén hương tàn,
Ba tuần rượu nhạt,
Con nguyện cầu cha về cỏi Tây phương,
Biết bao nhiêu nỗi nhớ niềm thương,
Cùng vọng bái linh hồn cha chứng giám,
Văn từ cạn, nhớ thương nào cạn,
Nước mắt đầy lai láng cha ơi !!!

17 tháng 10 Mậu Thìn 1988  Mai Quang Trí

Không có nhận xét nào: