Trương Hữu Thảo: Người ghi dấu thi ca trên từng vùng đất
Tạo hóa luôn luôn diệu kỳ, bí ẩn và thiêng liêng khi tạo nên những kỳ quan, những vùng đất mang đặc trưng riêng làm nên những tên gọi. Để từ đó con người kiến tạo và tôn vinh thêm những gì vốn được tạo hóa và thiên nhiên ban tặng. Với người làm thơ thì những điều ấy càng trở nên đặc biệt, bởi mỗi nơi, mỗi tên gọi đều làm nên cảm hứng vô tận cho những vần thơ.
Nhà giáo Trương Hữu Thảo, người con của mảnh đất Quảng Trị, đã ở vào cái tuổi xưa nay hiếm nhưng những đam mê, khát vọng chinh phục từng mảnh đất với vẻ đẹp của non sông đất nước vẫn rạo rực trong tâm hồn thi sĩ của ông. Bởi người làm thơ có bao giờ chịu ngồi yên, hay thậm chí dù lúc ngồi yên thì trí tưởng vẫn dẫn dụ người làm thơ đi xa lắm. Thế nên, tập thơ “Giang sơn gấm hoa” là bức tranh sinh động vẽ dải đất hình chữ S thân yêu bằng những ngôn từ của nghệ thuật thi ca.
"Sống không giận, không hờn, không oán trách - Sống mĩn cười với thử thách chông gai - Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai - Sống an hòa với mọi người chung sống - Sống là động nhưng lòng luôn bất động - Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương - Sống yên vui danh lợi mãi coi thường - Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến". --- Kính mời quý vị đọc "Làng Mai Đất và Người" Tác giã Trương Hữu Thảo: Nhà thơ, Nhà giáo Ưu tú