Hồi ký SƯ PHẠM QUI NHƠN
Thân tặng các bạn đồng môn
Đã qua rồi cái thời trai tráng,
Đón ánh chiều tà, Ghềnh ráng thân thương,
Từng chuyến xe lam, mỗi sáng đến trường,
Giày đen láng, bảng tên, càvạt,
Có nhiều bạn gò lưng xe đạp,
Nín thở đây rồi, eo biễn Qui nhơn.
Xuôi Nguyễn Huệ đến khu Hai, về phố,
Võ Tánh Cao vân, in đậm dấu giày,
Sân vận động với những ngày quân sự,
Chùa Long Khánh uy nghiêm gần đó,
Một quãng nữa thôi chợ Lớn, chợ Đầm,
Vòng cua trái ta quay về khu Sáu,
Cạnh Tháp Đôi là khu vực phi trường,
Các bạn ơi cùng nhau hồi tưởng,
Bốn mươi năm sướng khổ đong đầy.
Giờ chúng ta mỗi người một nẽo,
Đứa ở gần và có đứa thật xa,
Hằn nếp nhăn bạc phơ mái tóc,
Đã xa rồi dáng vóc tuổi đôi mươi,
Tiếng hát không trong, méo mó nụ cười,
Lòng phấn chấn mừng duyên kỳ ngộ,
Sum họp một nhà thắm mãi Qui nhơn.
Mai Hà Linh
"Sống không giận, không hờn, không oán trách - Sống mĩn cười với thử thách chông gai - Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai - Sống an hòa với mọi người chung sống - Sống là động nhưng lòng luôn bất động - Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương - Sống yên vui danh lợi mãi coi thường - Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến". --- Kính mời quý vị đọc "Làng Mai Đất và Người" Tác giã Trương Hữu Thảo: Nhà thơ, Nhà giáo Ưu tú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét